2. Ngày trôi qua, con người ta lại cũ dần theo năm tháng. Bất chợt nhận ra, đôi lúc nhớ nhớ, quên quên. Đành rằng là quy luật thời gian, không ai có thể “cải lão hoàn đồng”, nhưng làm sao để cái tiến trình ấy chậm lại thì buộc ta phải có sự điều chỉnh, cập nhật và cả sự rèn luyện. Trong những lúc muộn phiền về cuộc sống, công việc, có đọc đâu đó, rằng “Học lực là một tấm huy chương đồng, năng lực là tấm huy chương bạc, nhân duyên, các mối quan hệ xã hội của con người là huy chương vàng và tư duy đứng trên tất cả những tấm huy chương nói trên”. Quả thật lời khuyên ấy đã vực dậy những kích thích sáng tạo, để mình không nhanh cũ đi khi đối mặt với những áp lực của công việc, cuộc sống. Ước gì mỗi con người chúng ta có được và giữ mãi tư duy “đứng trên những tấm huy chương” ấy, chắc rằng cuộc đời này sẽ thêm nhiều điều tốt đẹp biết bao…
Quang Tuấn